Các nhà máy thép Ấn Độ đang phải dùng tới phương pháp nhập khẩu quặng sắt do nguồn cung trong nước thiếu hụt nghiêm trọng. JSW Steel phải nhập khẩu khoảng 6 triệu tấn quặng trong năm tài chính hiện tại trong khi các nhà máy khác dường như cũng phải nhập khẩu với mức tương tự.
Thật đáng ngạc nhiên khi Ấn Độ phải đi nhập quặng nước ngoài khi mà nước này có một trữ lượng quặng lớn như vậy. Các nhà máy thép Ấn Độ đã mất đi lợi thế so sánh của nguồn quặng nội địa và buộc phải phụ thuộc vào quặng nhập khẩu khiến cho ngành sản xuất thép giảm tính cạnh tranh.
JSW Steel đã nhập lô hàng đầu tiên với 1.7 triệu tấn quặng chất lượng cao trong tuần qua từ Nam Phi tại cảng Krishnapatnam. 3 lô hàng khác dự kiến sẽ tới trong vài ngày nữa.
Việc nhập khẩu cần thiết cho các công ty để bổ sung vào nguồn quặng trong nước do sản xuất thiếu hụt vì lệnh cấm vận chuyển quặng từ khu vực này tới khu vực khác.
Ấn Độ cũng đã đóng cửa nhiều mỏ quặng ở Odisha, trì hoãn lại việc khởi công khai thác tại các mỏ ở Karnataka và Goa dẫn tới tình trạng thiếu hụt quặng trong nước. Trong khi giá quặng thế giới đã giảm hơn 30% trong 12 tháng qua thì giá nhập khẩu quặng vào Ấn Độ tăng.
Công suất sản xuất thép tại Ấn Độ đã giảm còn 77% do tình trạnh thiếu nguyên liệu sản xuất trong năm tài chính 2013-2014 từ mức 88% năm 2010-2011.
Sản xuất quặng sắt tại Ấn Độ đã giảm mạnh trong những năm qua từ mức 218 triệu taasnnawm 2009-2010 xuống chỉ còn 144 triệu tấn năm 2013-2014 và dự báo còn giảm thêm nữa trong năm 2014-2015 còn 100 triệu tấn.
Các mỏ quặng chính tại 2 bang chủ chốt gồm Karnataka và Goa vẫn chưa tái sản xuất lại như bình thường mặc dù Chính Quyền đã dỡ bỏ lệnh cấm 1 phần.
Hơn thế nữa, xuất khẩu quặng viên không chỉ làm thất thoát tài nguyên khoáng sản quốc gia mà còn gây nên sự tổn thất doanh thu nghiêm trọng và thoát quỹ dự trữ tiền tệ dựa vào việc nhập khẩu thép thành phẩm. Bên cạnh đó, giá trị gia tăng quặng viên chỉ gần bằng 20% so với thép.
Nguồn tin: Satthep.net