Để sử dụng Satthep.net, Vui lòng kích hoạt javascript trong trình duyệt của bạn.

To use Satthep.net, Please enable JavaScript in your browser for better use of the website.

Loader

Ngành thép cần cải cách sâu rộng

Nếu Ấn Độ muốn trở thành một trung tâm sản xuất toàn cầu và các MSME của nước này phát triển mạnh, thì điều cần thiết là phải định giá toàn diện cho nguyên liệu đầu vào chính.

Trong nỗ lực kiềm chế giá thép cao nhất mọi thời đại, chính phủ đã áp thuế xuất khẩu 15% đối với một loạt sản phẩm thép thành phẩm.

Xuất khẩu thép hiện đang giảm rõ rệt tới 20% và giá tại thị trường nội địa đã giảm 8 - 10% kể từ khi Chính phủ đánh thuế xuất khẩu đối với các thành phẩm như cây, thép cuộn dây, hình, HRC, CRC chiếm gần 95% xuất khẩu thép thành phẩm của Ấn Độ.

Các bước thực hiện của các nhà hoạch định chính sách nhằm giảm giá thành thép thành phẩm, một nguyên liệu quan trọng cho lĩnh vực sản xuất, sẽ làm cho việc xuất khẩu các sản phẩm có giá trị gia tăng như hàng kỹ thuật, ô tô và phụ tùng, máy kéo và nông sản trở nên cạnh tranh hơn.

Nhưng để đối đầu với Trung Quốc và biến Ấn Độ trở thành trung tâm sản xuất toàn cầu, cần phải có những cải cách dài hạn và sâu sắc hơn nhiều trong lĩnh vực thép.

Gần 40% quặng sắt sản xuất trong nước được xuất khẩu, chủ yếu là sang Trung Quốc. Để hạn chế xuất khẩu và đảm bảo cung cấp thông suốt trong thị trường nội địa với giá thấp, 50% thuế xuất khẩu đối với quặng sắt, tiếp theo là giảm thuế nhập khẩu đối với niken sắt, than cốc và than PCI xuống 0 từ 2.5% sẽ giúp các công ty thép khổng lồ giảm chi phí đầu vào và thúc đẩy nguồn cung trong nước.

Trong một cơ chế dân chủ như Ấn Độ, mọi người đều có thể tự do kiếm lợi nhuận từ kinh doanh nhưng không phải trả giá bằng việc khai thác tài nguyên thiên nhiên. Động cơ lợi nhuận tuyệt đối của những gã khổng lồ đã lấy đi ánh sáng chói lọi của lĩnh vực thép. Trong hai năm qua, lợi nhuận của 5-6 doanh nghiệp thép khổng lồ này đã tăng hơn 1,000%; khoảng 2 vạn crore đã vào túi của họ (một công ty đã đăng ký lợi nhuận 33,000 crore trong năm tài chính 22, cao nhất trong số các công ty thép khổng lồ).

Theo SteelMint, vào tháng 4/2022, giá HRC đã tăng lên mức cao nhất trong nhiều năm là 76,000 Rs/tấn và CRC lên 79,000 Rs/tấn. Vào tháng 5/ 2020, cả giá HRC và CRC đều ở mức 41,500 Rs/tấn - tăng 95% trong hai năm qua.

Dù những lời biện minh của các đại gia ngành thép là gì đi chăng nữa, thì thực tế phũ phàng là giá thép không ngừng tăng đã khiến khu vực sản xuất hạ nguồn, cơ sở hạ tầng, hộ gia đình và nông dân gặp nhiều khó khăn.

Con đường phía trước

Có nhiều tác động nếu tài nguyên thiên nhiên được phép kiểm soát bởi một số ít thành viên. Nó vi phạm tinh thần của Điều 39 (b) của Hiến pháp, theo đó nhà nước sở hữu tài nguyên thiên nhiên trên danh nghĩa là chủ sở hữu thực tế - người dân của đất nước. Vì vậy, tài nguyên thiên nhiên nên được phân phối để phục vụ tốt nhất cho lợi ích chung.

Sự thiếu minh bạch và công bằng trong phân phối tài nguyên thiên nhiên là một sự sai lệch rõ ràng so với mô hình bao trùm của ‘Sabka Saath, Sabka Vikas, Sabka Vishwash, Sabka Paryas’ và khiến Ấn Độ trở thành ‘Atmanirbhar’. Chính sách kiểm soát giá thép để làm loãng cách tiếp cận độc quyền và tập đoàn hóa trong việc phân phối tài nguyên thiên nhiên của các công ty thép khổng lồ có thể nằm ngoài sự xem xét của cơ quan tư pháp, nhưng phương thức phân phối thì không.

Không có sự minh bạch và công bằng trong phân phối tài nguyên thiên nhiên. Kết quả là, một số ít công ty đang được hưởng độc quyền đối với quặng sắt, thứ đang được chuyển đổi thành lợi nhuận khổng lồ và không được truyền vào hệ sinh thái của lĩnh vực sản xuất.

Do đó, cần có một cách tiếp cận tổng thể và tập thể để định giá thép nhằm biến Ấn Độ trở thành một trung tâm sản xuất sôi động.

Nguồn tin: satthep.net

ĐỌC THÊM